[ { "instruction": "Please translate these English sentences into Vietnamese for me.", "input": "It was seven o’clock of a very warm evening in the Seeonee hills when Father Wolf woke up from his day’s rest, scratched himself, yawned, and spread out his paws one after the other to get rid of the sleepy feeling in their tips. Mother Wolf lay with her big gray nose dropped across her four tumbling, squealing cubs, and the moon shone into the mouth of the cave where they all lived. ‘Augrh!’ said Father Wolf. ‘It is time to hunt again.’ He was going to spring down hill when a little shadow with a bushy tail crossed the threshold and whined: ‘Good luck go with you, O Chief of the Wolves. And good luck and strong white teeth go with noble children that they may never forget the hungry in this world.’", "output": "Bảy giờ tối, trong dãy đồi Seeonee trời rất ấm. Sói Cha thức dậy sau giấc ngủ ngày, gãi, ngáp, rồi duỗi hết chân này tới chân kia để xua đi cảm giác buồn ngủ trong các móng. Sói Mẹ nằm, cái mũi xám lớn vắt qua bốn sói con đang ngã lộn nhào kêu chí chóe. Trăng rọi vào miệng hang nơi họ sống.\n\nSói Cha nói: “A-uu! Lại đến giờ săn rồi.”\n\nLúc ông sắp phóng xuống đồi thì một cái bóng nhỏ đuôi xù tiến qua cửa hang rên rỉ: “Chúc may mắn, ôi Sói đầu đàn. Chúc đàn trẻ cao quý may mắn và có hàm răng trắng khỏe, để chúng đừng bao giờ quên nạn đói trên thế gian này.”" }, { "instruction": "I'm seeking a Vietnamese translation for these English sentences.", "input": "It was the jackal—Tabaqui, the Dish-licker—and the wolves of India despise Tabaqui because he runs about making mischief, and telling tales, and eating rags and pieces of leather from the village rubbish-heaps. But they are afraid of him too, because Tabaqui, more than anyone else in the jungle, is apt to go mad, and then he forgets that he was ever afraid of anyone, and runs through the forest biting everything in his way. Even the tiger runs and hides when little Tabaqui goes mad, for madness is the most disgraceful thing that can overtake a wild creature. We call it hydrophobia, but they call it dewanee—the madness— and run.", "output": "Nó là con chó đồng Tabaqui Liếm đĩa. Loài sói ở Ấn Độ khinh bỉ Tabaqui vì nó chạy rông phá phách, bịa chuyện, nhá giẻ rách và mấy miếng da trong đống rác làng. Nhưng loài sói cũng ngán nó, vì hơn ai hết trong rừng Tabaqui dễ nổi điên, mà hễ đã nổi điên thì nó quên là nó đã từng sợ bất kỳ ai, cứ thế chạy băng rừng cắn mọi thứ nó gặp dọc đường. Ngay cả con cọp cũng chạy trốn lúc Tabaqui nhỏ tẹo lên cơn điên, vì điên khùng là điều nhục nhã nhất xảy đến cho thú rừng. Chúng ta gọi nó là bệnh sợ nước, nhưng họ gọi nó là dewanee – chứng điên – và họ bỏ chạy." }, { "instruction": "I'm looking for a Vietnamese translation of these sentences.", "input": "‘He has no right!’ Father Wolf began angrily—‘By the Law of the Jungle he has no right to change his quarters without due warning. He will frighten every head of game within ten miles, and I—I have to kill for two, these days.’\n\n‘His mother did not call him Lungri [the Lame One] for nothing,’ said Mother Wolf quietly. ‘He has been lame in one foot from his birth. That is why he has only killed cattle. Now the villagers of the Waingunga are angry with him, and he has come here to make our villagers angry. They will scour the jungle for him when he is far away, and we and our children must run when the grass is set alight. Indeed, we are very grateful to Shere Khan!’\n\n‘Shall I tell him of your gratitude?’ said Tabaqui.\n\n‘Out!’ snapped Father Wolf. ‘Out and hunt with thy master. Thou hast done harm enough for one night.’\n\n‘I go,’ said Tabaqui quietly. ‘Ye can hear Shere Khan below in the thickets. I might have saved myself the message.’\n\nFather Wolf listened, and below in the valley that ran down to a little river he heard the dry, angry, snarly, singsong whine of a tiger who has caught nothing and does not care if all the jungle knows it.\n\n‘The fool!’ said Father Wolf. ‘To begin a night’s work with that noise! Does he think that our buck are like his fat Waingunga bullocks?’\n\n‘H’sh. It is neither bullock nor buck he hunts to-night,’ said Mother Wolf. ‘It is Man.’", "output": "Sói Cha nổi giận: “Nó không có quyền! Theo Luật Rừng nó không có quyền đổi vùng mà không báo trước. Nó sẽ làm hoảng sợ mọi con mồi trong vòng mười dặm, trong khi tôi hồi này phải săn cho cả hai.”\n\nSói Mẹ khẽ nói: “Mẹ nó không phải vô cớ gọi nó là Lungri [Thọt]. Nó sinh ra đã què một cẳng. Vì vậy nó chỉ giết gia súc. Bây giờ dân làng Wainganga đang tức nó, rồi nó tới đây để chọc giận dân làng mình. Họ sẽ lùng sục trong rừng tìm nó khi nó đã trốn xa, còn mình với đàn con phải chạy khi người ta đốt cỏ. Thật là mình biết ơn Shere Khan nhiều lắm!”\n\nTabaqui nói: “Tui chuyển lời cám ơn của bà cho ổng nhe?”\n\nSói Cha gắt: “Cút ra! Cút ra săn với chủ của mày. Đêm nay mày phá hại vậy đủ rồi.”\n\nTabaqui nói nhỏ: “Tui đi. Ông bà nghe Shere Khan trong bụi rậm bên dưới kìa. Lẽ ra tui đừng báo tin làm gì mất công.”\n\nSói Cha lắng tai. Ông nghe thấy, trong thung lũng tối bên dưới đổ xuống dòng sông nhỏ, tiếng khô khốc, giận dữ, gầm gừ, ê a nhai nhải của con cọp chưa bắt được mồi và nếu cả Rừng đều biết chuyện thì nó cũng bất cần.\n\nSói Cha nói: “Đồ ngu! Lại bắt đầu săn đêm bằng cái tiếng ồn đó! Bộ nó nghĩ con nai đực của đất nhà mình cũng giống mấy con bò thiến mập ở Wainganga của nó hay sao vậy hả?”\n\nSói Mẹ nói: “Suỵt. Tối nay nó không săn bò thiến hay nai đực đâu. Nó săn Người.”\n\n" }, { "instruction": "I require the translation of these English sentences into Vietnamese.", "input": "The Law of the Jungle, which never orders anything without a reason, forbids every beast to eat Man except when he is killing to show his children how to kill, and then he must hunt outside the hunting grounds of his pack or tribe. The real reason for this is that man-killing means, sooner or later, the arrival of white men on elephants, with guns, and hundreds of brown men with gongs and rockets and torches. Then everybody in the jungle suffers. The reason the beasts give among themselves is that Man is the weakest and most defenseless of all living things, and it is unsportsmanlike to touch him. They say too—and it is true —that man-eaters become mangy, and lose their teeth.", "output": "Luật Rừng bao giờ cũng có lý do, cấm muông thú ăn thịt Người, trừ phi nó giết để dạy con nó cách giết, và trong trường hợp đó nó phải săn ở ngoài khu đất săn của bầy hay đàn mình. Lý do thực sự là nếu giết người thì sớm muộn gì dân da trắng cũng sẽ cưỡi voi đến, mang theo súng, cùng hàng trăm người da nâu đem cồng chiêng, pháo sáng và đuốc. Khi đó mọi loài trong rừng sẽ chịu nạn. Còn lý do mà loài thú bảo nhau là: Người là sinh vật yếu nhất và thiếu khả năng tự vệ nhất trong mọi loài, vì vậy đụng tới họ chẳng hay hớm gì. Chúng cũng nói – điều này thì đúng – rằng đứa nào ăn thịt Người sẽ bị ghẻ lở và rụng răng." }, { "instruction": "Could you translate these sentences from English to Vietnamese?", "input": "The bushes rustled a little in the thicket, and Father Wolf dropped with his haunches under him, ready for his leap. Then, if you had been watching, you would have seen the most wonderful thing in the world—the wolf checked in mid-spring. He made his bound before he saw what it was he was jumping at, and then he tried to stop himself. The result was that he shot up straight into the air for four or five feet, landing almost where he left ground.", "output": "Bụi cây hơi có tiếng xào xạc, Sói Cha ngồi phệt xuống trên hai chân sau, sẵn sàng phóng lên. Khi đó, nếu nhìn kỹ bạn sẽ thấy điều kỳ diệu nhất trên thế gian: con sói sững lại giữa chừng cú nhảy. Nó chồm lên trước khi thấy cái nó đang nhảy tới, nhưng rồi nó cố dừng lại. Kết quả là nó phóng thẳng lên không trung một mét hai hay một mét rưỡi, rồi đáp xuống gần đúng chỗ nó đã rời mặt đất." }, { "instruction": "Could you translate these sentences from English to Vietnamese?", "input": "Father Wolf looked on amazed. He had almost forgotten the days when he won Mother Wolf in fair fight from five other wolves, when she ran in the Pack and was not called The Demon for compliment’s sake. Shere Khan might have faced Father Wolf, but he could not stand up against Mother Wolf, for he knew that where he was she had all the advantage of the ground, and would fight to the death. So he backed out of the cave mouth growling, and when he was clear he shouted:\n\n‘Each dog barks in his own yard! We will see what the Pack will say to this fostering of man-cubs. The cub is mine, and to my teeth he will come in the end, O bush-tailed thieves!’", "output": "Sói Cha nhìn theo sửng sốt. Ông hầu như quên những ngày ông chinh phục Sói Mẹ trong cuộc đấu sòng phẳng với năm sói khác, khi bà sống trong Bầy và được cả Bầy gọi là Quỷ Dữ không phải chỉ để khen suông. Shere Khan có thể đối mặt Sói Cha, nhưng nó không thể chống lại Sói Mẹ, vì nó biết rằng khi nó ở cửa hang thì bà có mọi lợi thế của kẻ ở bên trong, bà sẽ đánh tới chết. Vì thế nó gầm gừ lùi khỏi miệng hang, và khi ra chỗ trống nó gầm lên:\n\n“Chó cậy gần nhà! Rồi xem Bầy sẽ nói sao về việc nuôi người-sói này. Đứa nhỏ là của tao, rốt cuộc rồi nó cũng sẽ tới hàm răng của tao, đồ ăn cắp đuôi xù!”" } ]